
Thương tôi người nọ mối mai
Người kia khuyên nhủ, dạy bài hôn nhân
Định liều…nhắm mắt đưa chân
Trái tim bướng bỉnh ngàn lần không nghe !
Tơ duyên Nguyệt lão chưa se
Thì tôi vẫn cứ đi về mình tôi
Thì đành đơn chiếc vậy thôi
Mắt buồn náu những nụ cười xót xa
Toàn là “nửa của người ta”
Làm sao tôi dám nhận là của tôi?
Một mình đi giữa cuộc đời
Hững hờ mặc kệ bao người đón đưa
Mặc thời gian với nắng mưa
Xuân qua, hạ tới, rồi mùa thu sang
Lại mong cho đến đông tàn
Nhân gian đâu phải muộn màng mình tôi !?
Trái tim còn đỏ máu tươi
Thì tôi còn đợi cái người…chưa quen. :">
Via. Phạm Lan